1
00:00:11,000 --> 00:00:15,000
QUỶ PHƯƠNG BẮC
Theo đồng thoại Friedrich Kreutzwald
1
00:00:15,500 --> 00:00:38,500
- Biên dịch : Duy Kiền -
1
00:00:39,000 --> 00:00:42,500
Xưa kia, trên thế gian
có con quỷ gớm ghiếc.
1
00:00:43,000 --> 00:00:49,000
Nó lặn lội từ phương Bắc xuống,
đi đâu lại giày xéo muôn loài đến đấy.
1
00:00:49,500 --> 00:00:53,500
Sự sống có nguy cơ diệt vong.
1
00:00:58,000 --> 00:01:06,000
Đã bao kẻ đi đánh quỷ,
song thảy đều vô hiệu.
1
00:01:32,500 --> 00:01:35,500
Có dao ngôn rằng,
1
00:01:36,000 --> 00:01:40,000
muôn loài chỉ được
cứu khỏi thảm họa...
1
00:01:40,500 --> 00:01:44,500
... nhờ một chiếc nhẫn thần.
1
00:01:45,000 --> 00:01:50,000
Mặt nhẫn có ấn chương
khắc lời dạy đánh quỷ.
1
00:01:51,000 --> 00:01:57,000
Nhưng nhẫn nằm ở đâu,
không ai hay biết được.
1
00:02:00,500 --> 00:02:04,500
Bấy giờ có một tráng đinh
dũng cảm và khôn ngoan...
1
00:02:05,000 --> 00:02:09,000
... cương quyết đi tìm nhẫn.
1
00:02:09,500 --> 00:02:13,500
Biết đâu chàng thành công thì sao ?
1
00:02:23,500 --> 00:02:28,500
Nhưng điều ấy còn xa lắm, bởi bọn
tôi trung của quỷ - đàn quạ xấu xa...
1
00:02:29,000 --> 00:02:32,000
... đã sớm biết tráng sĩ
và báo cho chủ chúng.
1
00:02:32,500 --> 00:02:35,500
Quỷ bèn bày kế hại chàng.
1
00:03:00,000 --> 00:03:04,000
Nó bỏ lại sau lưng
nhà cửa điêu tàn,
1
00:03:04,500 --> 00:03:06,500
đồng cỏ cháy khô,
1
00:03:07,000 --> 00:03:10,000
rừng tàn lụi.
1
00:03:16,500 --> 00:03:22,500
Tráng sĩ tìm cách thoát nanh quỷ,
thế là lạc bước một thửa rừng tối.
1
00:03:26,000 --> 00:03:28,000
Nơi này đầy hiểm họa.
1
00:03:29,500 --> 00:03:36,500
Có con lợn lòi ngáng lối không để ai
bước qua đặng khám phá thế gian.
1
00:03:37,000 --> 00:03:42,000
Chàng chẳng muốn người ta
nghe mãi lời hiền nhân nữa.
1
00:04:50,000 --> 00:04:53,000
Tráng sĩ đã phiêu bạt đến miền xa lạ.
1
00:04:53,500 --> 00:04:56,500
Nhưng chinh nhân chẳng màng
truyện xa xôi làm gì,
1
00:04:57,000 --> 00:05:00,000
càng không nề gian khổ trước mặt.
1
00:05:03,500 --> 00:05:05,500
Chàng đã chạm đất Bắc.
1
00:05:06,000 --> 00:05:11,000
Đến ngày thứ ba,
chàng gặp hiền nhân.
1
00:05:11,500 --> 00:05:15,500
Chàng bèn ướm hỏi ngài
cách nào tìm nhẫn thần.
1
00:05:31,500 --> 00:05:38,500
Hiền nhân lắng nghe
và bằng lòng giúp.
1
00:05:39,000 --> 00:05:46,000
Thế là dũng sĩ đã sẵn sàng
bước vào trận đấu diệt quỷ.
1
00:05:48,500 --> 00:05:50,500
Việc này, dụng mưu không xong.
1
00:05:51,500 --> 00:05:54,500
Chỉ lũ chim mới dẫn anh đi được,
1
00:05:55,000 --> 00:05:58,000
nên anh phải hiểu tiếng chúng.
1
00:06:08,000 --> 00:06:14,000
Hiền nhân đã chuẩn bị được
phương thuốc gồm chín thảo mộc.
1
00:06:14,500 --> 00:06:18,500
Tráng sĩ bèn uống
và dần hiểu tiếng chim.
1
00:06:49,500 --> 00:06:55,500
Từ giã hiền nhân, tráng sĩ bước ra
một thế giới dường đã đổi khác.
1
00:06:56,000 --> 00:06:58,000
Nơi đâu cũng có bằng hữu,
1
00:06:58,500 --> 00:07:01,500
bởi chàng đã thông tuệ tiếng chim,
1
00:07:02,000 --> 00:07:05,000
nhờ thế học được
bao điều mới mẻ.
1
00:07:15,000 --> 00:07:22,000
Một hôm, chàng nghe đôi chim
đang kháo nhau trên ngọn cây.
1
00:07:22,500 --> 00:07:25,500
Rằng góc tà dương có con suối,
1
00:07:26,000 --> 00:07:30,000
có nàng tiên giữ nhẫn đang tắm,
1
00:07:44,000 --> 00:07:48,000
đây tới đó có con hươu biết lối.
1
00:07:56,000 --> 00:08:02,000
Tráng sĩ quyết định bám theo hươu.
1
00:08:27,000 --> 00:08:31,000
Khi ánh nguyệt nhô lên,
nàng tiên bước ra suối.
1
00:08:39,500 --> 00:08:45,500
Nàng toan chạy khi nhác thấy
bóng nam nhi dưới lùm cây.
1
00:08:49,000 --> 00:08:52,000
Nhưng nàng đến bên chàng.
1
00:09:01,500 --> 00:09:05,500
Tráng sĩ bèn tỏ nàng hay
về tai ương cho nhân gian.
1
00:09:06,000 --> 00:09:08,000
Rằng chàng khao khát diệt quỷ,
1
00:09:08,500 --> 00:09:15,500
để người người lại bình an,
không lo mất nhà cửa nữa.
1
00:09:17,500 --> 00:09:21,500
Họ cùng bước đến một phiến đá to.
1
00:09:22,000 --> 00:09:25,000
Đấy lối vào tiên cung.
1
00:09:40,000 --> 00:09:43,000
Động tiên dát đầy vàng ngọc,
1
00:09:43,500 --> 00:09:46,500
lấp lánh như ánh ban mai.
1
00:09:59,000 --> 00:10:02,000
Tiên nữ thuận tình giúp chàng.
1
00:10:03,500 --> 00:10:08,500
Nàng khoe chiếc nhẫn bị khóa.
1
00:10:09,000 --> 00:10:13,000
Rồi nàng đem chìa ra
mở một cái rương báu,
1
00:10:13,500 --> 00:10:16,500
và trao nhẫn cho tráng sĩ.
1
00:10:24,500 --> 00:10:25,500
Nhẫn thần đấy.
1
00:10:26,000 --> 00:10:30,000
Hễ chàng xỏ tay phải,
thì được uy vũ vô song.
1
00:10:46,000 --> 00:10:52,000
Còn xỏ tay trái,
thì hóa con nhạn.
1
00:10:59,500 --> 00:11:05,500
Rồi họ bịn rịn tạ từ nhau
và tráng sĩ vội bay về nhà.
1
00:11:06,500 --> 00:11:12,500
Hóa chim bay thì dễ,
mà chắc gì yên thân ?
1
00:11:19,500 --> 00:11:25,500
Đàn quạ phát hiện,
bèn lao ra vây nhạn.
1
00:11:53,000 --> 00:11:57,000
Nhưng đàn chim dữ
vẫn khôn bì tráng sĩ.
1
00:12:01,500 --> 00:12:08,500
Sau rốt chàng cũng về cái xứ già cỗi,
nơi người người vẫn hằng ngóng đợi.
1
00:12:14,500 --> 00:12:18,500
Bọn thợ rèn lành nghề
nhất vùng được triệu tập.
1
00:12:19,500 --> 00:12:23,500
Họ rèn cây mâu dày như
bạch dương tầm trung.
1
00:12:24,000 --> 00:12:27,000
Hai đầu mâu đều bén.
1
00:12:27,000 --> 00:12:31,000
Muốn nâng mâu phải nhờ nhẫn.
1
00:12:50,500 --> 00:12:53,500
Họ lại đúc một con thiết mã.
1
00:12:54,000 --> 00:12:58,000
Muốn cưỡi nó phải có xảo thuật
để làm sao phóng mâu về trước.
1
00:13:15,500 --> 00:13:19,500
Thế rồi con quỷ lại xuất hiện
hủy diệt bất cứ cái gì ngáng lối.
1
00:13:22,000 --> 00:13:26,000
Nó để lại sau lưng
bao nhà cửa ra tro.
1
00:13:27,000 --> 00:13:30,000
Quỷ ở gần lắm rồi.
1
00:13:47,000 --> 00:13:52,000
Thân quỷ phủ vảy,
không gì xuyên nổi.
1
00:13:52,500 --> 00:13:57,500
Tiễn đầu cứ gãy như rơm.
1
00:13:59,500 --> 00:14:02,500
Đến đá cũng không địch nổi.
1
00:14:06,500 --> 00:14:09,500
Đến lúc thử uy lực nhẫn thần rồi.
1
00:14:09,500 --> 00:14:12,500
Quỷ trực sẵn dưới cổng thành.
1
00:14:13,000 --> 00:14:16,000
Nó dối diện tráng sĩ
và há miệng thị uy.
1
00:14:23,000 --> 00:14:28,000
Hơi thở lạnh lẽo của quỷ
khiến thiết mã sững lại.
1
00:14:30,000 --> 00:14:32,000
Dù đã tê cóng,
1
00:14:32,500 --> 00:14:40,500
tráng sĩ cố trấn tĩnh
và tiến lại nhanh hơn.
1
00:14:41,500 --> 00:14:45,500
Quỷ xua đàn quạ tấn công chàng.
1
00:15:00,000 --> 00:15:06,000
Chúng đến ngày càng đông
hòng khiến chàng nản chí.
1
00:15:07,000 --> 00:15:10,000
Nhưng cứ mỗi nhát kiếm,
bầy quạ lại vơi thêm.
1
00:15:10,500 --> 00:15:14,000
Rốt cuộc, chúng chạy tan cả.
1
00:15:14,500 --> 00:15:18,000
Giờ chỉ quỷ phương Bắc
đối đầu tráng sĩ thôi.
1
00:15:18,500 --> 00:15:21,500
Nó lại phóng hỏa
dập dồn về tráng sĩ,
1
00:15:23,000 --> 00:15:26,000
nhưng chàng không nao núng.
1
00:15:49,500 --> 00:15:53,000
Một tiếng rống khủng khiếp
vang xa hàng ngàn dặm.
1
00:15:53,500 --> 00:15:59,000
Dân chúng đoán biết rằng
cây mâu đã mắc miệng quỷ.
1
00:15:59,500 --> 00:16:03,000
Suốt ba ngày đêm,
nó cứ rên la vật vã.
1
00:16:21,500 --> 00:16:25,500
Với bầy quạ, chủ soái chết
đồng nghĩa chúng rồi đời.
1
00:16:33,000 --> 00:16:37,000
Dân chúng hoan hỉ xiết bao,
1
00:16:37,500 --> 00:16:42,500
khi hay tin ác quỷ đã bị trừ.
1
00:16:46,000 --> 00:16:50,000
Tráng sĩ khải hoàn
với vinh hiển ngất trời.
1
00:17:18,500 --> 00:17:21,500
Muôn dân được chiêm ngưỡng...
1
00:17:22,000 --> 00:17:25,000
... vị tráng sĩ không nao núng
khi phải đối diện hiểm nguy.
1
00:17:25,500 --> 00:17:27,000
Chàng hồi tưởng ngày đã qua,
1
00:17:27,500 --> 00:17:30,500
những điều đúc nên công trạng mình.
1
00:17:31,000 --> 00:17:36,000
Chàng nhớ hiền nhân
cho mình lời khuyên,
1
00:17:37,500 --> 00:17:40,500
tiên nữ tử tế và chân thành,
1
00:17:41,000 --> 00:17:45,500
nhờ nàng mà chàng được nhẫn.
1
00:17:46,000 --> 00:17:49,500
Tự bấy không ai còn thấy
nhẫn ấn chương ấy nữa.
1
00:17:50,500 --> 00:17:53,500
Nhưng dân gian biết chắc một điều,
1
00:17:54,000 --> 00:18:01,000
rằng hễ có lí do chính đáng
thì nhất định có kẻ tìm ra.
1
00:18:05,500 --> 00:18:10,998
HẾT
© Vergilarchivum 2019